Pharma Zone's profile

TẾT ĐOÀN VIÊN - Trần Nguyễn Quốc Việt

Rằm tháng Chạp đã qua...

Chẳng còn mấy ngày nữa là đến hôm hăm ba tiễn ông Táo về Trời, rồi lại bận bịu làm cỗ tất niên, cúng giao thừa và dọn lòng tinh tươm đón ngày Nguyên đán. Dòng thời gian tiếp tục trôi, ừ nhỉ, 

“Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai…”
(Xuân qua trăm hoa rụng
Xuân tới trăm hoa tươi
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi…)
                       -Mãn Giác Thiền sư-

Thêm xuân, thêm tuổi, có gì lạ lẫm đâu chứ. Vậy mà sao lòng tôi vẫn bồn chồn, xao xuyến trước đất trời khi giao xuân. Phải chăng cái dấu xuân cứ in đậm trong tâm trí tôi. Tiết trời của những ngày đầu năm, với từng cơn gió se se, chút đông nhẹ còn vương lại, trở mình mơn man, nắng cũng thôi gắt, xen lẫn những cơn hanh hao, bụi bặm, gợi nên một cảm giác rất đỗi quen thuộc, vừa lâng lâng, vừa có chút tiếc nuối. Một mùa xuân mới lại về bên hiên nhà.

Sáng sớm, bước ra ban công, những mầm xanh vươn vai trở dậy, những chồi nụ cựa mình bung nở. Ngoài kia, đường phố giăng giăng ngập tràn những sắc hoa lung linh. Vẫn là con đường xưa, góc phố thân quen, khi sắc hoa tràn ngập trên các ngả đường con đường bỗng trở nên đẹp lung linh.
Khu chợ hoa cũng rộn ràng, như đang tươi cười đáp lại “nàng xuân”.
Mà cũng lạ, năm nay Tết đã về qua ngõ, nhưng cảm giác yên bình, tĩnh lặng. Không có sự hối hả, tất bật của những ngày giáp Tết cổ truyền, không còn những vòng quay gấp gáp theo nhịp thở của thời gian khi xuân chạm ngõ… Không khí nao nức chờ đón Tết chộn rộn của ngày 29 nhẹ nhàng đi qua. Con đường làng vẫn im lặng, không có một tiếng xe. Cũng dễ hiểu thôi, vì sau một năm đất nước gồng mình chống dịch mà, một năm với bao khó khăn, gian khổ.
Trên đường phố, những chiếc xe khách cuối năm bóp còi inh ỏi đưa những đứa con xa ở khắp mọi miền về quê ăn Tết. Dù phải trải qua một hành trình dài đi lại vất vả của ngày Tết, dù ám ảnh bởi dịch COVID - 19 nhưng trên gương mặt ai cũng lấp lánh niềm vui vì sắp được đoàn tụ cùng những người thân yêu sau bao tháng ngày xa cách, mong chờ. Ngày Tết của sum vầy, đoàn viên ấm áp! 

“Tết đoàn viên”. Tuy không tất bật, không hối hả nhưng Tết lại có những cảm xúc riêng. Một chút chầm chậm, một chút thân thương, một chút nhớ. Trong ngày đầu năm, ta sẽ về thăm họ hàng thân thiết, cái nắm tay khi gặp gỡ, những lời chào thân thiết dành cho ai di xa về thăm quê, uống ly trà ấm đầu năm, kể cho nhau nghe bao nỗi vui buồn nơi đất khách, bao sự đổi mới của quê hương. Rồi thắp nén hương lên bàn thờ như muốn thưa gửi với những người đã khuất rằng đứa con xa quê lâu ngày, nay đã về với nguồn cội, tổ tiên, dòng họ. Cầm nén hương trầm trong tay mà khóe mắt bỗng cay xòe vì nhớ một cái tết năm nào người thân đã xa, xa lắm!

Ngoài kia, nắng xuân đã tràn ngập phố xá, những giai điệu về mùa xuân khiến lòng người rạo rực, bâng khuâng. Xuân ơi, xuân xuân đến rồi!
TẾT ĐOÀN VIÊN - Trần Nguyễn Quốc Việt
Published:

TẾT ĐOÀN VIÊN - Trần Nguyễn Quốc Việt

Sản phẩm là bài thi thuộc Cuộc thi ảnh "Tết đong đầy" do PharmaZone tổ chức.

Published: